Ủy ban Pháp luật thẩm tra dự án Pháp lệnh hợp nhất văn bản QPPL

20/11/2011

Chiều 19.11, tại trụ sở VPQH, Ủy ban Pháp luật tổ chức phiên họp toàn thể thẩm tra dự án Pháp lệnh hợp nhất văn bản quy phạm pháp luật. Ủy viên UBTVQH, Chủ nhiệm Ủy ban Phan Trung Lý chủ trì phiên họp.

Dự án Pháp lệnh hợp nhất văn bản quy phạm pháp luật (QPPL) được xây dựng trên cơ sở cụ thể hóa Điều 92 của Luật Ban hành văn bản QPPL năm 2008. Về cơ bản, Ủy ban Pháp luật nhận thấy, dự án Pháp lệnh được nghiên cứu, soạn thảo công phu và tán thành với sự cần thiết cũng như các quan điểm chỉ đạo xây dựng dự án Pháp lệnh được nêu trong Tờ trình của Chính phủ. Việc ban hành Pháp lệnh sẽ tạo cơ sở pháp lý để thống nhất về kỹ thuật hợp nhất văn bản QPPL.

 

Hợp nhất văn bản QPPL là hợp nhất về mặt kỹ thuật văn bản sửa đổi, bổ sung với văn bản được sửa đổi, bổ sung. Văn bản hợp nhất phải bảo đảm tính chính xác về nội dung, thời điểm có hiệu lực thi hành, không dẫn đến những cách hiểu khác nhau, vì vậy cần tuân thủ theo một quy định chặt chẽ, thống nhất và đồng bộ. Tuy nhiên, một số ý kiến cho rằng, Điều 92 của Luật Ban hành văn bản QPPL đã giao cho UBTVQH quy định về việc hợp nhất văn bản sửa đổi, bổ sung với văn bản được sửa đổi, bổ sung và việc pháp điển hệ thống QPPL, vì hợp nhất văn bản và pháp điển hệ thống QPPL có mối liên hệ chặt chẽ. Khi tiến hành pháp điển thì hoạt động hợp nhất được xem là khâu quan trọng trong pháp điển. Thực tiễn tham khảo pháp luật tại một số nước trên thế giới cho thấy, hợp nhất văn bản thực chất là một bước kỹ thuật trong quá trình tiến hành pháp điển. Vì vậy, một số ý kiến cho rằng, Luật Ban hành văn bản QPPL đã giao cho UBTVQH quy định về hợp nhất văn bản và pháp điển thì nên quy định chung trong cùng một Pháp lệnh.

 

Về phạm vi điều chỉnh của dự án Pháp lệnh, theo Tờ trình của Chính phủ thì dự án Pháp lệnh chỉ điều chỉnh việc hợp nhất đối với các văn bản QPPL do cơ quan nhà nước ở Trung ương ban hành trên cơ sở nghiên cứu thực trạng xây dựng, ban hành văn bản, đặc biệt là tình hình sửa đổi, bổ sung văn bản và hệ thống pháp lệnh hiện hành. Qua thảo luận, nhiều ý kiến cho rằng, địa phương chính là chủ thể hướng dẫn, áp dụng và thi hành pháp luật của Trung ương. Trong quá trình tổ chức thực hiện, các cấp chính quyền địa phương đã ban hành không ít văn bản QPPL sửa đổi, bổ sung. Vì vậy, việc hợp nhất văn bản của HĐND và UBND là rất cần thiết. Hợp nhất văn bản là việc làm mang tính kỹ thuật, do đó cần có quy định thống nhất từ Trung ương đến địa phương. Do đó, dự án Pháp lệnh cần điều chỉnh cả việc hợp nhất văn bản QPPL của HĐND và UBND và bổ sung theo hướng căn cứ pháp lệnh này, Chính phủ quy định thẩm quyền, trình tự, thủ tục hợp nhất văn bản QPPL của HĐND và UBND.

 

Tại Điều 5 quy định sử dụng văn bản hợp nhất, Ủy ban Pháp luật nhận thấy, việc khẳng định giá trị của văn bản hợp nhất có ý nghĩa xuyên suốt toàn bộ dự thảo Pháp lệnh. Tuy nhiên, cần phải xác định rõ giá trị của văn bản hợp nhất được sử dụng chính thức và có giá trị như văn bản gốc. Dự án Pháp lệnh cần quy định rõ trách nhiệm của cơ quan thực hiện hợp nhất văn bản cũng như trình tự, kỹ thuật hợp nhất chặt chẽ; đồng thời bổ sung thêm nguyên tắc hợp nhất văn bản không được làm thay đổi nội dung và không được dẫn đến hiểu lầm các quy định được hợp nhất. Có như vậy, văn bản hợp nhất mới có giá trị sử dụng chính thức tương tự như văn bản gốc.

 

 

V. Hoa

(http://daibieunhandan.vn)