BÁO CÁO THẨM TRA
CỦA ỦY BAN PHÁP LUẬT CỦA QUỐC HỘI
VỀ DỰ ÁN LUẬT SỬA ĐỔI, BỔ SUNG MỘT SỐ ĐIỀU
CỦA LUẬT TỔ CHỨC TÒA ÁN NHÂN DÂN
(Do ông Hà Mạnh Trí, Chủ nhiệm Ủy ban pháp luật của Quốc hội
đọc tại kỳ họp thứ 8, Quốc hội khóa IX, ngày 09-10-1995)
Kính thưa các vị đại biểu Quốc hội,
Tại kỳ họp thứ 7 Quốc hội khóa IX, sau khi xem xét Dự án Luật tổ chức Tòa án hành chính do Chính phủ trình và báo cáo thẩm tra của Ủy ban pháp luật về Dự án Luật này, Quốc hội đã quyết định mô hình tổ chức Tòa án hành chính là Tòa chuyên trách thuộc Tòa án nhân dân tối cao và Tòa án nhân dân cấp tỉnh; ở Tòa án nhân dân cấp huyện có Thẩm phán xét xử các khiếu kiện hành chính, đồng thời đã giao cho Tòa án nhân dân tối cao phối hợp với các cơ quan hữu quan soạn thảo và trình Quốc hội dự án Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật tổ chức Tòa án nhân dân quy định về tổ chức Tòa hành chính. Tại phiên họp tháng 5 năm 1995, sau khi xem xét tờ trình của Chánh án Tòa án nhân dân tối cao và Bộ trưởng Bộ Tư pháp về việc thành lập Tòa lao động, Ủy ban thường vụ Quốc hội đã giao cho Tòa án nhân dân tối cao chủ trì phối hợp với các cơ quan hữu quan chuẩn bị dự án Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật tổ chức Tòa án nhân dân quy định về Tòa lao động. Trên cơ sở ý kiến của Ủy ban thường vụ Quốc hội tại phiên họp ngày 14 tháng 9 năm 1995 về Dự án Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật tổ chức Tòa án nhân dân quy định về Tòa hành chính và Tòa lao động, Ban soạn thảo do Tòa án nhân dân tối cao chủ trì đã tiếp tục chỉnh lý Dự án Luật và ngày 16 tháng 9 năm 1995, Tòa án nhân dân tối cao đã có tờ trình Quốc hội số 86/KHXX về Dự án Luật này. Ngày 23 tháng 7 và ngày 19 tháng 9 năm 1995, Ủy ban pháp luật đã họp để thẩm tra Dự án Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật tổ chức Tòa án nhân dân quy định về Tòa hành chính và Tòa lao động. Tham dự phiên họp có đại diện các cơ quan: Hội đồng dân tộc, một số ủy ban của Quốc hội, Viện kiểm sát nhân dân tối cao, Thanh tra Nhà nước, Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội, Văn phòng Quốc hội và một số cơ quan hữu quan khác. Sau khi nghe đồng chí Phó Chánh án Tòa án nhân dân tối cao thay mặt Tòa án nhân dân tối cao trình bày Dự án Luật, đại diện các cơ quan phát biểu ý kiến, các thành viên Ủy ban pháp luật đã thảo luận và nêu nhiều ý kiến về Dự án Luật.
Chúng tôi xin báo cáo Quốc hội ý kiến của Ủy ban pháp luật về Dự án Luật này như sau:
Luật tổ chức Tòa án nhân dân hiện hành có 7 chương với 46 điều, theo Dự án Luật sửa đổi, bổ sung thì số chương, điều của Luật hiện hành vẫn được giữ nguyên, chỉ sửa đổi, bổ sung 7 điều để làm căn cứ pháp luật cho việc tổ chức Tòa hành chính và Tòa lao động, đó là các điều 1, 8, 17, 23, 24, 27 và 30.
Ủy ban pháp luật nhận thấy, về cơ bản Dự án luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật tổ chức Tòa án nhân dân quy định về Tòa hành chính và Tòa lao động được trình Quốc hội lần này đã tiếp thu ý kiến của các đại biểu Quốc hội, ý kiến của Ủy ban thường vụ Quốc hội, Ủy ban pháp luật và của các cơ quan hữu quan. Qua xem xét và thảo luận, về cơ bản chúng tôi nhất trí với nội dung của Dự án Luật này. Tuy nhiên, về những vấn đề cụ thể thuộc nội dung của Dự án Luật, Ủy ban pháp luật xin báo cáo như sau:
I. VỀ VIỆC SỬA ĐỔI, BỔ SUNG MỘT SỐ ĐIỀU
CỦA LUẬT TỔ CHỨC TÒA ÁN NHÂN DÂN QUY ĐỊNH
TỔ CHỨC TÒA HÀNH CHÍNH
1. Về mô hình tổ chức Tòa hành chính
Các thành viên của Ủy ban pháp luật đều nhất trí với đề nghị trong Tờ trình của Tòa án nhân dân tối cao về tổ chức Tòa hành chính theo mô hình là Tòa chuyên trách thuộc Tòa án nhân dân tối cao và Tòa án nhân dân cấp tỉnh; ở Tòa án nhân dân cấp huyện có Thẩm phán giải quyết các vụ án hành chính. Tuy nhiên, về thẩm quyền xét xử của mỗi cấp Tòa án thì còn có ý kiến khác nhau, cụ thể là:
Loại ý kiến thứ nhất:
Tòa án nhân dân cấp huyện có thẩm quyền xét xử sơ thẩm các khiếu kiện đối với quyết định hành chính của cơ quan nhà nước có thẩm quyền từ cấp huyện trở xuống trên cùng lãnh thổ và quyết định hành chính, hành vi hành chính của công chức cơ quan đó;
Ở Tòa án nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương thành lập Tòa hành chính là một Tòa chuyên trách có thẩm quyền xét xử sơ thẩm các khiếu kiện đối với quyết định hành chính của các cơ quan nhà nước cấp tỉnh và quyết định hành chính, hành vi hành chính của công chức cơ quan này; khiếu kiện đối với quyết định hành chính, hành vi hành chính của Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ, cơ quan thuộc Chính phủ và các đơn vị chức năng, công chức thuộc các cơ quan này. Trong trường hợp cần thiết, Tòa án nhân dân cấp tỉnh có thể lấy lên để xét xử sơ thẩm các vụ án hành chính thuộc thẩm quyền của Tòa án nhân dân cấp huyện trên cùng lãnh thổ (chủ yếu là các khiếu kiện đối với quyết định hành chính của Ủy ban nhân dân, Chủ tịch Ủy ban nhân dân cấp huyện); phúc thẩm những vụ án hành chính mà bản án, quyết định của Tòa án nhân dân cấp huyện chưa có hiệu lực pháp luật bị kháng cáo, kháng nghị theo quy định của pháp luật tố tụng.
Ở Tòa án nhân dân tối cao thành lập Tòa hành chính là một tòa chuyên trách thuộc Tòa án nhân dân tối cao có thẩm quyền giám đốc thẩm, tái thẩm đối với các bản án, quyết định về khiếu kiện hành chính đã có hiệu lực pháp luật của Tòa án cấp dưới bị kháng nghị theo quy định của pháp luật tố tụng.
Loại ý kiến thứ hai:
Khác với loại ý kiến thứ nhất về thẩm quyền xét xử của Tòa hành chính thuộc Tòa án nhân dân cấp tỉnh và Tòa hành chính thuộc Tòa án nhân dân tối cao, ý kiến này cho rằng, xét về mối quan hệ cũng như thực trạng trình độ của đội ngũ Thẩm phán ở Tòa án nhân dân địa phương hiện nay, thì không nên giao cho Tòa án nhân dân cấp tỉnh có thẩm quyền xét xử sơ thẩm các khiếu kiện đối với quyết định hành chính, hành vi hành chính của Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ, cơ quan thuộc Chính phủ, mà nên giao cho Tòa hành chính Tòa án nhân dân tối cao xét xử theo trình tự sơ thẩm đồng thời chung thẩm đối với các loại khiếu kiện hành chính này.
Sau khi thảo luận, đa số thành viên Ủy ban pháp luật nhất trí nên quy định thẩm quyền của Tòa hành chính thuộc Tòa án nhân dân tối cao theo loại ý kiến thứ nhất, cụ thể là: Tòa hành chính thuộc Tòa án nhân dân tối cao có thẩm quyền giám đốc thẩm, tái thẩm đối với các bản án, quyết định về khiếu kiện hành chính đã có hiệu lực pháp luật của Tòa án cấp dưới bị kháng nghị theo quy định của pháp luật tố tụng. Ủy ban pháp luật cho rằng, quy định như vậy sẽ vừa bảo đảm được tính thống nhất về tổ chức của các Tòa chuyên trách thuộc Tòa án nhân dân tối cao, vừa thực hiện được chủ trương hạn chế việc xét xử theo trình tự sơ thẩm đồng thời chung thẩm đối với các vụ án nói chung. Theo phương án này thì thẩm quyền xét xử các khiếu kiện hành chính đối với quyết định hành chính, hành vi hành chính của Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ, cơ quan thuộc Chính phủ sẽ được giao cho Tòa án nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc Trung ương. Quy định như vậy là hợp lý, vì để bảo đảm nguyên tắc bình đẳng trước pháp luật thì mọi quyết định hành chính, hành vi hành chính của cơ quan nhà nước, nhân viên nhà nước có thẩm quyền, kể cả của Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ, cơ quan thuộc Chính phủ khi bị khiếu kiện cần phải được xem xét, giải quyết theo trình tự tố tụng như nhau. Hơn nữa, đối với quyết định hành chính, hành vi hành chính của những người này khi bị khiếu kiện thì cũng cần phải được xét xử theo hai cấp sơ thẩm, phúc thẩm để bảo đảm yêu cầu thận trọng khách quan trong việc giải quyết. Chúng tôi cũng nhận thấy, để Tòa án nhân dân cấp tỉnh có thể xét xử các khiếu kiện đối với quyết định của Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ, cơ quan thuộc Chính phủ thì cần tăng cường đội ngũ cán bộ, nhất là là Thẩm phán có bản lĩnh, trình độ năng lực cho Tòa án nhân dân cấp tỉnh để giải quyết các khiếu kiện hành chính.
2. Về phạm vi khiếu kiện hành chính thuộc thẩm quyền xét xử của Tòa án nhân dân
Về vấn đề này có hai loại ý kiến:
- Loại ý kiến thứ nhất đề nghị: không nên giới hạn lĩnh vực và phạm vi các vụ việc khiếu kiện hành chính thuộc thẩm quyền xét xử của Tòa án nhân dân mà thực hiện nguyên tắc có khiếu kiện ra Tòa án đối với mọi quyết định hành chính, hành vi hành chính của cơ quan, nhân viên nhà nước có thẩm quyền thì Tòa án cần xem xét giải quyết.
- Loại ý kiến thứ hai đề nghị: cần giới hạn lĩnh vực và phạm vi các vụ việc khiếu kiện hành chính thuộc thẩm quyền xét xử của Tòa án nhân dân.
Sau khi thảo luận, Ủy ban pháp luật nhất trí là cần xác định phạm vi các khiếu kiện hành chính thuộc thẩm quyền xét xử của Tòa án. Thực tế cho thấy nhiều khiếu nại đối với các quyết định hành chính, hành vi hành chính thì có nhiều và ở mức độ, tính chất khác nhau, do đó không thể mọi khiếu nại về hành chính đều giao cho Tòa án xét xử như các khiếu nại về quyết định xử phạt hành chính ở mức nhẹ hoặc quyết định xử lý kỷ luật đối với công chức, viên chức Nhà nước với các hình thức: khiển trách, cảnh cáo, hạ bậc lương, cách chức, hạ ngạch... Đối với những loại khiếu nại này vẫn cần được giải quyết theo thủ tục hành chính. Hơn nữa, việc giải quyết các khiếu kiện hành chính tại Tòa án đến nay chúng ta mới bắt đầu đặt ra, do đó cũng chưa có nhiều kinh nghiệm về vấn đề này, nhất là trong tình hình đội ngũ cán bộ Tòa án nói chung và nguồn cán bộ để bổ nhiệm làm Thẩm phán Tòa hành chính nói riêng còn có nhiều khó khăn thì bước đầu chỉ nên giao Tòa hành chính xét xử các khiếu kiện hành chính trong một số lĩnh vực và ở một phạm vi nhất định.
Với cách đặt vấn đề trên đây, về cơ bản Ủy ban pháp luật tán thành phạm vi những vụ việc khiếu kiện về quyết định hành chính, hành vi hành chính thuộc thẩm quyền giải quyết của Tòa án đã được nêu trong Tờ trình của Tòa án nhân dân tối cao, cụ thể là chỉ giải quyết các khiếu kiện đối với quyết định hành chính, hành vi hành chính từ cấp Bộ trưởng trở xuống và trong các lĩnh vực về xử phạt vi phạm hành chính, về chính sách xã hội, việc cấp phép trong lĩnh vực xây dựng cơ bản, hoạt động sản xuất, kinh doanh, quản lý đất đai, còn ở mỗi lĩnh vực cụ thể và phạm vi đến đâu, thì sẽ được nghiên cứu để quy định trong Pháp lệnh thủ tục giải quyết các vụ án hành chính.
Ủy ban pháp luật nhận thấy việc quy định giao cho Tòa án nhân dân xét xử các khiếu kiện đối với các quyết định hành chính trong lĩnh vực thực hiện chính sách xã hội là cần thiết, vì đây là một vấn đề rất quan trọng, nếu giải quyết tốt sẽ góp phần bảo đảm công bằng xã hội, động viên mọi tầng lớp nhân dân đóng góp tích cực vào công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Tuy nhiên, để bảo đảm cho Tòa án các cấp có căn cứ pháp luật xét xử loại việc này, thì theo chúng tôi trong Pháp lệnh thủ tục giải quyết các các vụ án hành chính cần quy định rõ Tòa án chỉ xét xử các khiếu kiện về việc thực hiện chính sách xã hội trong những trường hợp mà các chính sách này đã được quy định rõ trong các văn bản pháp luật.
Về phạm vi xét xử của Tòa hành chính đối với các khiếu kiện về hành vi hành chính của cơ quan, nhân viên nhà nước. Đây là vấn đề mà thực tế đòi hỏi cần phải quy định giao cho Tòa án nhân dân xét xử. Về vấn đề này Tòa án nhân dân tối cao đề nghị: “Chỉ nên giao cho Tòa án nhân dân giải quyết một số loại khiếu kiện đối với các hành vi hành chính trong việc cấp giấy phép, thu hồi giấy phép trong lĩnh vực xây dựng cơ bản, hoạt động sản xuất, kinh doanh, quản lý đất đai”. Về cơ bản, Ủy ban pháp luật nhất trí với cách đặt vấn đề của Tòa án nhân dân tối cao là cần giới hạn phạm vi những khiếu kiện đối với các hành vi hành chính trong một số lĩnh vực nhất định. Đây là vấn đề trên thực tế diễn ra khá phức tạp và để xác định tính chất, mức độ vi phạm của các hành vi này trong một số trường hợp cũng gặp không ít khó khăn. Nội dung của vấn đề này thuộc phạm vi quy định của Pháp lệnh về thủ tục giải quyết các vụ án hành chính và không thuộc phạm vi quy định của Dự án Luật này. Vì vậy, chúng tôi đề nghị trong Pháp lệnh thủ tục giải quyết các vụ án hành chính cần quy định giao cho Chính phủ cùng Tòa án nhân dân tối cao và các cơ quan hữu quan căn cứ vào tình hình cụ thể của từng thời kỳ để ban hành văn bản hướng dẫn thực hiện.
3. Về việc giải quyết các khiếu kiện hành chính trong Quân đội
Tại tờ trình, Tòa án nhân dân tối cao đề nghị giao cho Tòa án quân sự các cấp có thẩm quyền giải quyết các khiếu kiện hành chính trong Quân đội. Ủy ban pháp luật nhận thấy, các hoạt động trong Quân đội chủ yếu thực hiện theo điều lệnh, điều lệ, chế độ kỷ luật Quân đội và theo những quy định về lực lượng vũ trang. Do đó, việc phân định giữa quyết định hành chính và quyết định mang tính chất mệnh lệnh, chỉ thị là rất khó khăn, vì có những quyết định, mệnh lệnh của cấp chỉ huy nhằm thực hiện Điều lệnh kỷ luật trong Quân đội, nhưng lại có những quyết định thực hiện chức năng quản lý đối với cán bộ, công nhân viên quốc phòng. Điều đáng chú ý là cả hai loại quyết định này đều của các sĩ quan Quân đội, mà những người này theo quy định của pháp luật lại không không phải là công chức, viên chức nhà nước. Đối với cán bộ công nhân viên quốc phòng trong nhiều trường hợp vừa phải chấp hành các quyết định, mệnh lệnh của cấp chỉ huy, vừa phải chấp hành các quyết định có tính chất quản lý hành chính trong Quân đội. Vì vậy, trong điều kiện việc giải quyết các khiếu kiện hành chính tại Tòa án chúng ta mới bắt đầu đặt ra và chưa có nhiều kinh nghiệm về vấn đề này thì việc giải quyết các khiếu kiện hành chính trong nội bộ Quân đội vẫn nên giải quyết như hiện nay, mà chưa nên giao cho Tòa án, kể cả Tòa hành chính hay Tòa án quân sự giải quyết, trừ trường hợp các vụ việc này có dấu hiệu tội phạm thì thuộc quyền giải quyết của Tòa án quân sự.
Đối với những trường hợp cán bộ, chiến sĩ, công nhân viên quốc phòng khi vi phạm pháp luật hành chính thì cũng bị cơ quan, nhân viên nhà nước có thẩm quyền xử phạt như mọi công dân khác và do đó, nếu có khiếu kiện đối với các quyết định này thì như mọi công dân sẽ được giải quyết tại Tòa án nhân dân. Mặt khác, khi Bộ đội biên phòng ra quyết định xử phạt hành chính đối với mọi tổ chức, công dân vi phạm pháp luật hành chính, khi có khiếu kiện về những quyết định này thì cũng cần được giao cho Tòa án nhân dân giải quyết, vì quyết định xử phạt hành chính của Bộ đội biên phòng không liên quan đến việc thực hiện Điều lệnh, điều lệ, chế độ kỷ luật trong Quân đội. Hơn nữa, theo quy định của pháp luật hiện hành thì Tòa án quân sự chỉ có nhiệm vụ xét xử các vụ án hình sự mà đối tượng là người do Quân đội quản lý hoặc người ngoài Quân đội phạm tội có liên quan tới bí mật quân sự hoặc gây thiệt hại cho Quân đội, còn các vụ án khác như các vụ án dân sự, kinh tế, lao động thì vẫn do các Tòa chuyên trách của Tòa án nhân dân giải quyết.
4. Về mối quan hệ giữa cơ quan quản lý nhà nước và Tòa án trong việc giải quyết các khiếu kiện đối với các quyết định hành chính, hành vi hành chính
Về mối quan hệ giữa các cơ quan quản lý nhà nước và Tòa án trong việc giải quyết các khiếu kiện đối với các quyết định hành chính, hành vi hành chính thì tại Tờ trình Tòa án nhân dân tối cao đề nghị quy định nguyên tắc khởi kiện trong Dự án Pháp lệnh thủ tục giải quyết các vụ án hành chính là: “Trong trường hợp không đồng ý với quyết định hành chính, hành vi hành chính, người khởi kiện phải khiếu nại với người hoặc cơ quan nhà nước đã ra quyết định hành chính hay có hành vi hành chính đó. Trong trường hợp không đồng ý với việc giải quyết khiếu nại thì họ có quyền khiếu nại lên cấp trên trực tiếp của người hoặc cơ quan nhà nước đã ra quyết định hành chính hay có hành vi hành chính hoặc khởi kiện vụ án hành chính yêu cầu Tòa án nhân dân giải quyết”. Theo ý kiến của Tòa án nhân dân tối cao thì quy định như vậy sẽ bảo đảm quyền lựa chọn cơ quan giải quyết khiếu nại hoặc khiếu kiện của công dân và nếu công dân khiếu nại theo thủ tục hành chính thì sẽ không khiếu kiện theo thủ tục giải quyết các vụ án hành chính tại Tòa án nữa và ngược lại. Ủy ban pháp luật nhận thấy, quy định như vậy trên thực tế trong một số trường hợp sẽ khó xử lý vì có thể công dân vừa khiếu nại lên cơ quan quản lý cấp trên theo thủ tục hành chính, đồng thời vừa khởi kiện ra Tòa án. Trong trường hợp này sẽ phát sinh vấn đề phải quy định về việc phân định thẩm quyền giải quyết giữa cơ quan quản lý nhà nước và Tòa án và như vậy, việc giải quyết sẽ hết sức phức tạp đối với các đương sự cũng như các cơ quan nhà nước nói chung. Vì vậy, chúng tôi đề nghị nên quy định trong trường hợp không đồng ý với quyết định hành chính, hành vi hành chính thì đương sự khiếu nại trực tiếp đến người, cơ quan nhà nước đã ra quyết định hành chính hoặc có hành vi hành chính đó, nếu không đồng ý với việc giải quyết khiếu nại thì đương sự có quyền khởi kiện yêu cầu Tòa án nhân dân giải quyết.
Trong quá trình thảo luận, cũng có ý kiến đề nghị quy định chỉ sau khi đã qua hai cấp giải quyết theo thủ tục khiếu nại ở cơ quan quản lý nhà nước, mà đương sự vẫn không đồng ý với việc giải quyết đó thì đương sự mới có quyền khởi kiện yêu cầu Tòa án giải quyết. Đa số thành viên Ủy ban pháp luật cho rằng, quy định như vậy sẽ đặt ra một vấn đề rất phức tạp là khi khởi kiện, đương sự sẽ khởi kiện đối với quyết định hành chính, hành vi hành chính hay đối với quyết định giải quyết khiếu nại của cơ quan quản lý nhà nước cấp trên. Điều này sẽ liên quan đến việc xác định thẩm quyền giải quyết của các cấp Tòa án. Hơn nữa, nếu quy định theo trình tự này thì việc giải quyết các khiếu kiện hành chính sẽ bị kéo dài, gây phiền hà, tốn kém cho đương sự và cả các cơ quan nhà nước nói chung.
II- VỀ VIỆC SỬA ĐỔI, BỔ SUNG MỘT SỐ ĐIỀU
CỦA LUẬT TỔ CHỨC TÒA ÁN NHÂN DÂN QUY ĐỊNH
VỀ TỔ CHỨC TÒA LAO ĐỘNG
Ủy ban pháp luật nhất trí với sự cần thiết thành lập Tòa lao động và nội dung những quy định được sửa đổi, bổ sung trong Dự án Luật liên quan đến việc thành lập Tòa lao động, cụ thể là Tòa lao động là Tòa chuyên trách thuộc Tòa án nhân dân tối cao và Tòa án nhân dân cấp tỉnh như các Tòa chuyên trách khác, có thẩm quyền giải quyết các tranh chấp lao động và giải quyết các cuộc đình công theo quy định của pháp luật. Tại phiên họp thẩm tra của Ủy ban pháp luật, ý kiến của các cơ quan hữu quan cũng nhất trí với nội dung về Tòa lao động được quy định trong Dự án Luật này.
Để bảo đảm cho Tòa lao động, Tòa hành chính sớm đi vào hoạt động sau khi Luật này có hiệu lực, Ủy ban pháp luật đề nghị Quốc hội lưu ý Tòa án nhân dân tối cao phối hợp với các cơ quan hữu quan khẩn trương chuẩn bị các Dự án Pháp lệnh thủ tục giải quyết các vụ án hành chính và Pháp lệnh thủ tục giải quyết các vụ án lao động để trình Ủy ban thường vụ Quốc hội xem xét, thông qua, đồng thời, cũng lưu ý Chính phủ phối hợp với Tòa án nhân dân tối cao có kế hoạch đào tạo, bồi dưỡng, bố trí đội ngũ cán bộ, đặc biệt là đội ngũ Thẩm phán làm công tác xét xử các vụ án hành chính và các vụ án lao động.
Ủy ban pháp luật đề nghị, để bảo đảm có thời gian cần thiết cho việc tiến hành các công việc chuẩn bị đã nêu trên, thì nên quy định Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật tổ chức Tòa án nhân dân có hiệu lực kể từ ngày 01-6-1996.
Kính thưa các vị đại biểu Quốc hội,
Trên đây là ý kiến của Ủy ban pháp luật về Dự án Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật tổ chức Tòa án nhân dân quy định về Tòa hành chính, Tòa lao động và một số ý kiến về những nội dung của Dự án Pháp lệnh thủ tục giải quyết các vụ án hành chính có liên quan đến Dự án Luật này. Chúng tôi xin kính trình Quốc hội xem xét và quyết định.
Lưu tại Trung tâm Lưu trữ
quốc gia III, phông Quốc hội